Từng cãi bố mẹ để tiếp tục yêu người hơn mình 2 chục tuổi, nhưng khi vợ cũ của anh ta tìm đến, đưa cho một tấm ảnh, tôi liền gục ngã

Từng cãi bố mẹ để tiếp tục yêu người hơn mình 2 chục tuổi, nhưng khi vợ cũ của anh ta tìm đến, đưa cho một tấm ảnh, tôi liền gục ngã
Từng cãi bố mẹ để tiếp tục yêu người hơn mình 2 chục tuổi, nhưng khi vợ cũ của anh ta tìm đến, đưa cho một tấm ảnh, tôi liền gục ngã

Tôi không biết là thất vọng hay buồn – chỉ thấy trong lòng mình rối tung lên.

Tôi quen anh trong một buổi liên hoan khoa cuối năm, khi cả lớp đi ăn Tất niên cùng thầy cô. Anh là bạn làm ăn của thầy Dũng – người từng dạy tôi môn Quản trị kinh doanh. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ anh là một người thành đạt đến giao lưu, vậy mà sau hôm đó, anh lấy được số của tôi từ ai đó.

Ban đầu, tôi định từ chối khéo, không muốn dính dáng đến một người đàn ông 40 tuổi, đã từng lập gia đình – mặc dù anh bảo là đã l.y hô.n từ lâu. Nhưng rồi anh nhắn tin mỗi sáng, gửi trà sữa đến tận ký túc xá, cuối tuần đợi tôi tan ca làm thêm chỉ để chở đi ăn cháo nóng . Anh chẳng bao giờ ép tôi điều gì, chỉ luôn hỏi: “Hôm nay em mệt không?”. “Cần anh giúp gì không?”. Và câu quen thuộc nhất: “Em đừng cố gồng, em đã đủ giỏi rồi”.

Lần đầu tôi đến nhà hàng sang trọng mà anh đưa tới, tôi mặc áo sơ mi cũ, lúng túng nhìn cái menu toàn tiếng Pháp. Anh chỉ cười: “Em cứ chọn theo số. Còn nếu ngại, để anh gọi món, em chắc sẽ thích”.

Quen anh, tôi bắt đầu có những điều chưa từng có, một chiếc điện thoại mới, một đôi giày hiệu, cả học phí học kỳ cuối anh âm thầm nộp trước mà không nói. Đến khi trường gửi mail xác nhận, tôi sững sờ. Tôi giận, còn anh chỉ nói: “Anh không mong em trả lại. Anh chỉ mong em đừng vội quay lưng”.

Tôi kể chuyện này cho chị gái nghe. Chị làm điều dưỡng ở bệnh viện, khổ quen rồi nên rất thực tế. Chị không bất ngờ mà còn cười cười bảo: “Nếu người ta tử tế và thương em thật, thì già mấy cũng được. Quan trọng là em có thấy vui không?”.

Nhưng khi ba mẹ biết chuyện thì khác. Ba gọi điện cho tôi ngay đêm hôm đó, giọng run lên vì tức: “Nó hơn mày hai chục tuổi, lại từng ly dị. Mày học hành cực khổ để giờ đổi lấy cái gì? Định để người ta nhìn vào bảo mày lấy chồng vì tiề.n, chấp nhận cả người bằng tuổi mẹ mày à?”.

Mẹ thì âm thầm hơn. Chỉ nhắn tôi một dòng duy nhất: “Nếu con lấy người đó, mẹ không đưa dâu đâu”.

Bài viết liên quan  Diễn viên Ngân Hòa ‘Vua bánh mì’ suy thận giai đoạn cuối ở tuổi 29

Tôi hụt hẫng. Có những ngày tôi cố tránh nghĩ đến mọi thứ. Nhưng rồi có một chuyện xảy ra khiến tôi không thể tiếp tục bình thản như trước.

Video đang HOT

Ảnh minh họa

Hôm đó tôi đang đứng đợi xe buýt thì có một người phụ nữ lạ mặt chặn tôi lại, đưa cho tôi một phong bì và nói: “Em quen anh Duy đúng không? Anh ấy là ba của con tôi”. Tôi chế.t lặng . Chị ta không la mắng, chỉ bảo: “Em còn trẻ. Nếu em thương anh Duy thật thì hãy để anh ấy được yên, để con tôi vẫn còn một người cha”.

Tôi không mở phong bì, để nguyên nó trong hộc tủ hơn một tuần. Rồi một tối, tôi rút nó ra. Trong đó là tấm ảnh 3 người: Anh – chị ta – và một đứ.a b.é đang học lớp 1. Mặt đứ.a tr.ẻ giống anh đến ngỡ ngàng. Đằng sau tấm ảnh chỉ ghi một dòng: “Gia đình nhỏ hạnh phúc đón sinh nhật 6 tuổi của con”.

Tôi hỏi anh. Anh thừa nhận, bảo rằng đứ.a b.é sống với mẹ, anh vẫn chu cấp đầy đủ nhưng không muốn tôi phiền lòng.

Tôi không biết là thất vọng hay buồn – chỉ thấy trong lòng mình rối tung lên. Tôi bật máy gọi cho chị gái. Chị bảo: “Người ta l.y hô.n rồi, có trách nhiệm với con cái là chuyện tốt, còn vợ cũ chỉ là cũ, em không cần bận tâm đến cô ta, em chỉ cần tự hỏi lòng mình, em có vượt qua được những chuyện quá khứ của anh ta hay không thôi”.

Tối đó, tôi viết lại email gửi hồ sơ xin học bổng sau đại học. Lúc bấm nút “Gửi”, tay tôi hơi run. Nhưng điện thoại tôi reo ngay sau đó. Anh gọi. Giọng anh vẫn dịu dàng: “Anh mua vé rồi, tuần sau mình đi Đà Lạt nghỉ vài hôm. Em ra trường là cưới luôn nhé. Mọi chuyện anh sẽ lo hết”.

Tôi không trả lời ngay. Cuộc đời tôi giống như con thuyền đang rẽ nhánh: một hướng là bến bờ yên ổn với đầy đủ vật chất, một hướng là biển xa mù mịt – nơi tôi tự chèo lái lấy tất cả.

Tôi không biết mình nên từ chối người đàn ông ấy hay là cứ nghe theo tiếng gọi của trái tim?

Bài viết liên quan  Mỹ nhân Việt duy nhất được báo Hàn tung hô là “tình đầu quốc dân”, đẹp cỡ nào mà bị đồn dao kéo suốt 13 năm?

Vợ cũ gửi ảnh cưới mời tôi đi dự, đến nơi tôi mới hiểu vì sao con trai tôi không dám kể gì suốt thời gian qua

Tôi định không đi. Nhưng rồi có gì đó thôi thúc tôi bước lên xe, vì con trai.

Tôi và vợ cũ l.y hô.n cách đây 3 năm. Không cãi vã quá nhiều, chỉ là mệt mỏi chồng chất và khác biệt không thể dung hòa. Cô ấy giành quyền nuôi con thằng bé mới lên 8 khi chúng tôi chia tay. Tôi nghĩ mình còn trẻ, còn cơ hội làm lại, đâu ngờ mỗi lần gọi điện, con chỉ đáp cụt lủn. Tôi tự trấn an: ” Chắc nó còn buồn vì ba mẹ chia tay”.

Cho đến một ngày, tôi nhận được tin nhắn từ vợ cũ, kèm một bức ảnh cưới: “Em mời anh đến dự ngày vui của em. Hy vọng anh đến, vì con sẽ có mặt”.

Thú thật, tôi giận. Cảm giác bị “trình diễn” như một người cũ, như một phần quá khứ cần chứng kiến “hạnh phúc mới” của người kia… khiến tôi khó chịu. Tôi định không đi. Nhưng rồi có gì đó thôi thúc tôi bước lên xe, vì con trai. Thằng bé đã lảng tránh tôi cả năm nay. Tôi cần biết nó sống thế nào và quan trọng hơn… có đang hạnh phúc thật không.

Bữa tiệc tổ chức ở một nhà hàng ven sông, khách mời không nhiều nhưng cũng chỉn chu, đẹp đẽ. Vợ cũ của tôi trông rạng rỡ trong chiếc váy trắng, bên cạnh một người đàn ông trạc tuổi tôi có vẻ thành đạt, ăn nói lịch sự, nắm tay cô ấy rất chặt. Khi nhìn thấy tôi, cô ấy gật đầu chào xã giao nhưng lịch sự.

Tôi đảo mắt tìm con trai. Nó đứng cạnh mẹ, mặc vest nhỏ nhắn, nhưng mặt đơ cứng, không cười. Khi thấy tôi, nó chạy lại, ôm lấy tôi thật nhanh rồi lùi lại ngay. Tôi hỏi khẽ: “Ở nhà mới thế nào? Ổn chứ con?”.

Ảnh minh họa

Nó gật nhưng mắt nhìn đi chỗ khác.

Tôi muốn hỏi thêm nhưng người vợ cũ kéo con đi chụp ảnh. Tôi đành lùi ra một góc. Trông họ cứ như 1 gia đình thật sự vậy, nực cười!

Mọi thứ tưởng đã xong cho đến khi tôi bước ra ban công, thấy con trai đang đứng một mình. Tôi tới gần, khoác vai nó. Nó nói nhỏ, như thể sợ có ai nghe thấy: “Con có thể về ở cùng bố được không ạ?”.

Bài viết liên quan  Người mẹ đi giao bánh bị xe bồn cán ở Bình Dương, bỏ lại 2 con

Tôi khựng lại hỏi nó: “Ở nhà mới có chuyện gì à?”.

Nó cắn môi. Rồi thốt ra câu khiến tôi lạnh sống lưng: “Chú ấy khóa cửa phòng con, không cho con dùng iPad, bắt con gọi chú ấy là bố. Nhưng con không muốn. Có lần con gọi cho bố, chú ấy còn quát con”.

Tôi điếng người, chẳng nhẽ anh ta lại quá đáng như thế.

Nhìn thằng bé trước mặt tôi đang cố gắng kìm nước mắt, tôi thấy tim mình thắt lại. Bao nhiêu năm tôi viện cớ công việc, viện cớ “mẹ nó nuôi thì để mẹ nó lo”, để rồi giờ, chính nó phải gồng lên sống trong một gia đình mà tình thương được quy định bằng… luật lệ mới.

Tôi bế thằng bé lên xe, không cần xin phép. Tôi đưa nó về nhà trọ của tôi – căn phòng nhỏ tôi sống tạm khi chuyển việc. Chúng tôi ngồi ăn mì gói, nó cười lần đầu tiên kể từ khi tôi gặp lại nó.

Hôm sau tôi quay lại nhà cô ấy, nói rõ mọi chuyện. Cô ấy sửng sốt rồi khóc, nói không hề biết, vì chồng mới rất tử tế với mẹ con cô ấy, chỉ là cách anh ta dạy dỗ nó chưa đúng mực.

Tôi bảo: “Anh sẽ xin quyền nuôi con lại, không phải vì muốn giành giật mà vì em cần thời gian sống hạnh phúc mới. Còn thằng bé cần được là chính nó”.

Cuối cùng cũng không cần tòa án, chúng tôi tự thỏa thuận với nhau, thoải mái văn minh. Giờ đây, mỗi sáng tôi dậy sớm làm bữa sáng, mỗi tối hai bố con cùng học bài, không dư dả nhưng ngôi nhà này đầy tiếng cười. Và lần đầu tiên sau nhiều năm, tôi biết: làm cha không phải là cung cấp đủ tiề.n mà là đủ tin tưởng để con dám dựa vào.

Không phải đứ.a tr.ẻ nào cũng có quyền chọn cha mẹ, nhưng người lớn thì có thể chọn cách làm cha, làm mẹ. Và nếu đã từng bước sai, hãy quay lại kịp lúc vì tình yêu thương vẫn có thể chữa lành tất cả, nếu đủ thật lòng.

Nguồn: https://vietgiaitri.com/tung-cai-bo-me-de-tiep-tuc-yeu-nguoi-hon-minh-2-chuc-tuoi-nhung-khi-vo-cu-cua-anh-ta-tim-den-dua-cho-mot-tam-anh-toi-lien-guc-nga-20250615i7465174/?campid=cWNfZmFjZWJvb2t8Y3BjfFZHVDAwMS1MaW5rXzIwMjUwNjE1fDA1OjM0OjIz